Ở phần 1 chúng ta đã tìm hiểu về cấu tạo hệ thống truyền động cầu trên xe ô tô, đặc biệt chúng ta đi sâu vào so sánh ưu nhược điểm giữa dẫn động cầu trước FWD và dẫn động cầu sau RWD. Phần này chúng ta tìm hiểu và dẫn động bán thời gian 4×4/4WD và toàn thời gian AWD.
Hệ thống dẫn động 4 bánh bán toàn thời gian (4×4) thường nối cứng cầu trước và sau khi cài dẫn động hai cầu, nên chế độ này không phù hợp để chạy đường trường. Trong khi đó hệ thống toàn thời gian (AWD) có vi sai trung tâm giới hạn trượt, cho phép sự sai khác tốc độ quay ở hai cầu nên có thể sử dụng ở mọi loại đường, và người lái không cần thao tác gài cầu.
Với xe chỉ dẫn động cầu trước hoặc cầu sau, khi hai bánh xe trên cầu chủ động bị mất độ bám với mặt đường, cầu chủ động có thể quay trơn, trượt trên mặt đường gây mất lái, hoặc khó thoát khỏi một tình huống sa lầy trên đường địa hình. Hai bánh trên trục còn lại của xe dù có độ bám tốt, nhưng không phải là bánh dẫn động nên cũng không giúp ích được gì cho xe trong các tình huống như vậy. Chính vì nhược điểm này, nên xe một cầu chủ động trở nên yếu thế trên đường địa hình lầy lội hoặc trên mặt đường trơn trượt nhiều băng tuyết trong mùa đông ở các nước ôn đới.
Vì vậy, để tận dụng triệt để độ bám trên cả bốn bánh xe, ô tô cần có thêm phương án dẫn động 4 bánh (bằng cả hai cầu). Hệ thống này có nhiều dạng khác nhau, tuy nhiên hiện được chia thành hai dạng phổ biến là hệ thống dẫn động 4 bánh bán thời gian, và hệ thống dẫn động 4 bánh toàn thời (hệ thống dẫn động 4 bánh chủ động). Trong đó, thuật ngữ 4×4 hay 4WD (4-Wheel-Drive) ngày nay thường được dùng để chỉ hệ thống bán thời gian, còn thuật ngữ AWD (All-Wheel-Drive) thường được dùng nhiều hơn cho hệ thống toàn thời gian.